Sách: Mỹ vị nhân gian không bằng cơm mẹ

Đã bao giờ bạn tự hỏi rằng: “Thật ra món ăn nào là ngon nhất thế gian?”. Phần đông con người sẽ thích phiêu lưu, khám phá và thưởng thức mọi mỹ vị trên đời, ta đi để biết được nơi này nơi kia. Đến một lúc nào đó cái tôi thích thăm thú thế gian cũng phần nào vụt tắt, bởi lẽ đời nhiều thứ để chúng ta phải lo lắng, nghĩ suy.

 

 

Mình là một đứa trẻ sinh ra và lớn lên tại một vùng quê yên bình với những cánh đồng lúa quanh năm vun bồi phù sa, ở đó có ba má, có những bữa cơm chiều ấm cúng quanh bếp lửa rơm hồng. Yêu quê hương là vậy nhưng rồi đứa trẻ đó cũng lớn lên, bên trong chất chứa nhiều ước mơ, đôi lúc mình như cánh chim muốn bay nhưng còn ngập ngừng e sợ, cuối cùng mình chọn xa nơi chôn nhau cắt rốn để theo đuổi những khát khao, để được thưởng thức xem những bữa cơm Sài thành khác gì cơm mẹ. Kỳ thực là khác, khác rất nhiều, có những bữa cơm ngon, mới lạ và mang nhiều màu sắc ẩm thực của ba miền Bắc - Trung - Nam hội tụ tại Sài Gòn. Nhưng cũng có những ngày cơm chan nước mắt, những ngày đó mình cảm thấy những món ngon ngày nào mình lần đầu thưởng thức lại trở nên nhạt nhẽo. Không phải là vì món ăn đó dở, cũng chẳng phải quá đắt đỏ đến mức không thể mua mà là vì cái hồn, mùi vị của cơm nhà và mùi khói lửa rơm ở đây không có. Cơm Sài Gòn không mang được chút yêu thương nào của mẹ. Mình nhớ lắm, nhớ da diết lúc sống ở quê, nhớ lúc được đi chợ cùng mẹ, mẹ dạy mình cách chọn thực phẩm tươi, mua về thì dạy mình chế biến. Tất cả những bữa cơm quê dù là món sang hay đạm bạc cũng đều có tình thương mà mẹ dành trong đó. Lắm lúc cuộc sống khó khăn, ba và mẹ chỉ dám ăn những món cơ hàn nhất để dành lại phần ngon cho những đứa con của mình, dù con có lớn đến nhường nào chăng nữa thì tình thương mẹ góp nhặt trong từng bữa cơm vẫn không thay đổi.

 

Áp lực nơi đất khách đôi lúc khiến mình ngộp thở, khi đó mình chọn về với mẹ để được ăn cơm chuẩn mẹ nấu, mình cảm thấy chỉ như vậy mới xoa dịu được tâm trạng lúc yếu lòng của người con xa xứ. Mình biết ở đây có nhiều bạn trẻ sẽ giống mình, khi xa nhà rồi mới biết trân quý những bữa cơm bên gia đình, xa rồi mới khiến con người ta biết ơn nguồn cội. Thế mới nói bao nhiêu mỹ vị nhân gian cũng không bằng cơm mẹ.

 

 

Tác giả Hàn Mai Mai cũng là một người phải xa quê hương, bươn chi giữa nhân gian có ngọt bùi lẫn cay đắng. Những khi yếu lòng cô ấy chỉ muốn được ăn cơm chuẩn mẹ nấu. Vì thế bằng hết tâm tư cô đã dùng ngòi bút của mình để bộc bạch lại những kỷ niệm ngày bé, cô dùng ca từ để tạc nên những câu chuyện về ẩm thực trong ký ức của chính mình và đặt tên cho đứa con tinh thần này là “Mỹ vị nhân gian không bằng cơm mẹ”. Hơn thế nữa, qua mỗi mục trong quyển sách tác giả viết thêm công thức cho mỗi món ăn mà cô nhắc đến, để đọc giả có thể từ đó hiểu và thực hành theo cách mà Hàn Mai Mai và mẹ của cô làm cho món ăn trở nên độc đáo và tròn vị.

 

Link sách: https://lib.hutech.edu.vn/chi-tiet?id=342582

Vị trí sách: Kệ 23C Sai Gon Campus;

                  Kệ 9B Thu Duc Campus.

Chỉnh sửa lần cuối : 6/12/2024 3:39:33 PM

Xem thêm

Các chuyên đề khác